Hẳn bạn đã từng nghe hoặc đọc thấy câu nói “Những thứ tuyệt vời nhất trong cuộc sống không phải là “thứ”, tức không phải là vật chất. Điều này đã được chứng minh rất rõ ràng bởi cô gái trẻ Andrea Jaeger.
Ở tuổi 14, Andrea lần đầu tiên được chơi cho một giải tennis chuyên nghiệp. Năm 15 tuổi, cô trở thành vận động viên trẻ nhất từng được lựa chọn làm đấu thủ “hạt giống” ở giải Wimbledon – và kỷ lục đó được cô giữ trong 10 năm. Cô cứ chơi và thắng, thắng và thắng tiếp, cho đến khi 18 tuổi, thì cô vào đến những trận cuối cùng của Wimbledon. Mọi chuyện tưởng như rất tốt đẹp, nhưng rồi ở tuổi 19, một chấn thương vai đã kết thúc sự nghiệp của Andrea.
Cơ thể cô bị chấn thương, nhưng tinh thần thì không. Andrea Jaeger không thể thực hiện những cú giao bóng trên sân để giành chiến thắng và tặng cho khán giả mê tennis những trận đấu mạnh mẽ, nhưng cô lại tặng rất nhiều điều khác cho xã hội. Cô dành thời gian và tiền bạc của mình để đem hy vọng và niềm vui tới cho những em nhỏ bị bệnh ung thư và những căn bệnh nguy hiểm khác. Cô tự quản lý tổ chức từ thiện của mình, toàn thời gian, suốt năm, và không được trả công.
“Khi chơi trong những giải chuyên nghiệp, bạn rất dễ dàng bị làm hư” – Andrea nói – “Những chiếc ô tô sang trọng, những khách sạn năm sao, và tất cả mọi người vỗ tay, reo hò khi bạn đánh một cú đẹp. Bạn rất dễ quên đi rằng điều gì là thực sự quan trọng trong cuộc sống của mình”.
Andrea cũng từng quên rất nhiều. Cô nói rằng khi mới bị chấn thương, cô trở nên rất đau khổ, bởi cô nghĩ rằng cuộc đời mình thế là cũng… chấm hết. Nhưng rồi cô nghĩ đến những gì mình thường ước mơ được làm từ trước khi chơi tennis chuyên nghiệp. Và điều cô bắt đầu quên đi chính là… chấn thương của mình.
Cuộc sống của Andrea là một ví dụ cho những điều có thể xảy ra khi chúng ta tập trung vào “điều gì là quan trọng trong cuộc sống”. Có người nói rằng “lý do chính cho thất bại và sự thiếu hạnh phúc là đánh đổi những điều mình mong muốn nhất lấy những điều mình chỉ mong muốn nhất thời ở hiện tại”. Điều Andrea mong muốn nhất trong cuộc sống là được giúp đỡ mọi người – cô đã từng vui thích với công việc đó từ trước khi tập chơi tennis. Và cô ấy đã hạnh phúc, đã hài lòng với cuộc sống vì thực hiện được mục đích của đời mình.
Nếu bạn nhớ những gì là thực sự quan trọng nhất trong cuộc sống của mình, và cố gắng theo đuổi điều đó, thì cuộc sống mà bạn tạo dựng được sẽ không bao giờ thấp hơn mức “tuyệt vời”.
Steve Goodier
Hoa học trò - Thục Hân (dịch)
Nhận xét
Đăng nhận xét