Có một cô giáo tiểu học nói với tôi, ngày nọ cô ấy chỉ vào tấm bảng đen đã sơn thành màu xanh và hỏi học sinh: "Đây là màu gì?" nào ngờ học sinh đều đồng loạt trả lời: "Màu đen". Cô ấy hỏi tiếp mấy lần nữa, học sinh đều trả lời "Màu đen". Cuối cùng cô giáo tức giận chỉ vào tấm bảng la lớn: "Rõ ràng là màu xanh, tại sao các em cứ nói là màu đen?". Học sinh thẳng thắng nói: "Vì nó có tên là “bảng đen"".
Tôi có người bạn gần đây đến xin việc ở một công ty, quy định của công ty là nhân viên phải có chiều cao một mét bảy mươi trở lên, người bạn đó cao đúng một mét bảy mươi, coi như là đủ tiêu chuẩn. Nào ngờ khi phỏng vấn, vì chiều cao không đủ mà bị từ chối, hóa ra là vì trên phiếu khám sức khỏe ghi lầm một mét bảy mươi thành một mét năm mươi, người phỏng vấn ngẩng đầu nhìn ông ta một lát rồi nói: "Xin lỗi, ông thiếu hai mươi phân, không thể nhận ông được".
Chỉ tin vào con số, từ ngữ, bảng biểu, máy vi tính, mà không tin vào đôi mắt của bản thân mình, đây chẳng phải là thông bệnh của con người hiện đại ư? Còn bạn, bạn đã từng gặp người nào mắc căn bệnh như thế này hay chưa?
Nhận xét
Đăng nhận xét